Người ta luôn phải nếm trải cái không hạnh phúc thì mới biết thế nào là hạnh phúc, cũng như người ta gặp phải người không thích hợp thì mới biết ai dành cho mình.

Một ngày với nỗi buồn

Nó cứ kéo dài, cứ âm ỉ, thật đau khổ, mình biết rõ mọi thứ, biết nguyên nhân, biết lí do khiến mình rầu rĩ không ngừng, chỉ không biết làm sao để không buồn nữa. Mình hận nỗi buồn này, cứ xuất hiện, cứ dai dẳng, không ngưng…

Cảm giác rất tủi, không biết diễn tả làm sao cho đúng cái cảm giác mình đang trải qua, nó đeo bám, kiểu như nỗi cô đơn luôn theo mình bao lâu nay rồi. Không thể nói với bất kì ai về nỗi buồn này, không thể chia sẻ, mình ghét cái cảm giác ấy kinh khủng, muốn cười nhưng không kéo nổi tâm trạng đi lên 😦Ảnh

Mình không muốn thế này, mình muốn mình là của những ngày xưa, ngày còn nhỏ, chả bao giờ cảm thấy phải đau khổ, mà cũng ko hẳn, cảm giác này cũng gần giống với ngày xưa, khi còn cấp 2, khoảng thời gian đó có thể nhớ không được nhiều, nhưng nó luôn xuất hiện bên mình, luồn khiến mình khó có cảm giác bình thường, lại còn cả cơn ác mộng hồi nhỏ, thật kinh khủng, mình ôm rất nhiều sự kinh khủng, nhưng lại không thể nói ra được, cảm giác rất rất nghẹn ngào. 

SAO ĐỜI NHIỀU CHUYỆN SẦU ĐẾN VẬY?, VÌ SAO MÌNH MÃI KHÔNG THOÁT RA ĐƯỢC NHỮNG THỨ U ÁM ẤY, VÌ SAO NÃO MÌNH KHÔNG THỰC SỰ LÀ NÃO CÁ, ĐỂ RỒI NÓ THẬT SỰ QUÊN ĐI, QUÊN ĐI ĐƯỢC MỚI TỐT, CỨ MÃI ÁM ẢNH, NHỚ VỀ MỘT THỨ KHIẾN MÌNH KHÔNG VUI, CHẢ CÓ CHÚT NÀO LÀ TỐT CẢ 😦

Mình rất muốn nói chuyện, nói nguyên nhân nói lí do, thế nhưng cứ nghẹn ngào ở cổ, không thể thốt thành lời, thôi thì mong là nó nuốt xuống được không nói ra thì mong nỗi buồn này cũng sẽ không tuôn ra.

Comments on: "Một ngày với nỗi buồn" (2)

  1. @@ anh có vẻ bị ám ảnh nặng nề về chuyện cũ trong quá khứ 😐 đừng mất thì giờ ngồi tự hỏi tại sao mình ko thoát ra đc, càng cố thì càng bị cuốn vào. Qúa khứ là chuyện đã qua, tương lai thế nào thì còn chưa biết, nên hãy sống hết mình với hiện tại 🙂

    • Thật sự đêm không ngủ được a sẽ nghĩ đến rất rất nhiều chuyện, vậy nên cứ ào về khiến mình khó chịu, còn vđề anh gặp khi viết cái này là lâu lâu mới xuất hiện nhưng mà ám ảnh lại rất sâu 😦

ý kiến

Mây thẻ